Eđit: Quả Cầu Mèo~
☆1
(Chú ý : Thụ là vạn nhân mê!! Truyện có nhiều tình tiết Mary Sue! Phiền các bạn đừng mang não khi đọc. Là Thụ! Thụ! Thụ! Điều quan trọng nói ba lần. Ngàn lần đừng nhầm vs truyện BG QAQ).
_ ___________
“Mục Miên, anh lại ăn vụng gà của trưởng lão phải không?”
Một cậu nhóc khoảng tám chín tuổi nhìn mỹ thiếu niên đang nằm dài trên bãi cỏ tự nghịch đuôi, bất đắc dĩ nói.
“Đâu, Đâu có.”
Thiếu niên tên Mục Miên có chút chột dạ liếʍ liếʍ môi , năm ngón tay xinh đẹp nhẹ nhàng ôm chặt nhúm lông trắng mềm xõa tung trong ngực.
Cậu nhóc tinh quái chỉ chỉ miệng mình mà nói :"Miệng anh còn chưa lau sạch.”
Mục Miên hoảng hốt đưa tay quẹt quẹt miệng, mu bàn tay sạch bong không dính chút dầu mỡ nào, cậu khẽ chớp hàng mi dài, vẻ mặt ngơ ngác.
“Anh bị lừa rồi , Miên Miên ngốc.”
Thấy trò đùa của mình thành công, cậu nhóc cười vui vẻ.
Nhất thời khuôn mặt nhỏ của Mục Miên nhăn lại , vừa muốn hung dữ phản bác thì cậu nhóc kia đã thè lưỡi một cái rồi chạy mất hút.
Mục Miên nhìn cậu ta chạy trốn chỉ hừ nhẹ một tiếng, định nằm xuống bãi cỏ ngủ tiếp, lại bị một vật cứng đυ.ng vào đầu.
“A…”
Cái trán trắng nõn lập tức bị đập đỏ bừng, đôi mắt không khống chế được rưng rưng nước,giơ đôi tay lên che đi vùng da bị ửng đỏ, trông đáng thương cực kì.
[Ui..., đau quá]
Bỗng một giọng nói điện tử non nớt vang lên, Mục Miên nước mắt lưng tròng ngẩng đầu nhìn, liền thấy một quả cầu tròn bóng loáng, hai cánh nhỏ đang vỗ phành phạch, loạng choạng bay giữa không trung.
“Ngươi là cái gì thế?”
Mục Miên chớp hàng mi ướt lệ, nhẹ giọng hỏi.
[Tôi là hệ thống 899, cậu…. Woa!]
899 còn chưa nói hết đã bất ngờ kêu lên một tiếng, rồi lập tức bay vòng quanh Mục Miên một vòng, cánh nhỏ vỗ còn nhanh hơn lúc nãy.
[Cậu thật xinh đẹp!]
Nghe 899 nói vậy , Mục Miên vui vẻ vẫy vẫy chiếc đuôi lông xù, nháy mắt quên mất cái trán đang đau, má lúm đồng tiền ngọt ngào hiện ra trên hai bên má mềm mềm còn chưa lau nước mắt, vẻ mặt đương nhiên nói:
“Đương nhiên rồi, ta chính là tiểu hồ ly đẹp nhất nơi này.”
Mục Miên đích thực là tiểu hồ ly xinh đẹp nhất vùng này. Khi chưa hóa hình, toàn thân phủ một lớp lông tuyết trắng mềm mại, mượt đến mức khiến người ta chỉ muốn ôm vào lòng xoa nắn. Mà khi hóa thành người, lại càng xinh đẹp diễm lệ.
Mái tóc dài xoã tung rối nhẹ bên hông, hàng mi cong vút dày rậm, đôi mắt hồ ly mang sắc nước khẽ dập dờn, ngây thơ mà mị hoặc. Đuôi mắt hơi hồng, ẩn chứa nét giảo hoạt linh động. Đôi môi nhỏ đầy đặn khẽ mím lại, màu hồng thắm như cánh hoa đào, khiến ai nhìn thấy cũng nhịn không được muốn tiến đến cắn thử một ngụm.
Lúc này cậu đang mặc một chiếc áo thun ngắn tay không biết moi từ đâu ra, cổ áo rộng đến mức lộ cả bờ vai trắng mịn như ngọc. Vạt áo kéo dài đến tận đùi, vừa khéo phủ lên cái đuôi to màu trắng muốt đang xoè ra dưới đầu gối hồng phấn.
899 nhìn tiểu mỹ nhân trước mắt, càng xem càng vừa lòng, nhịn không được đưa ra lời mời.
[Cậu có muốn kí khế ước với tôi không, tôi mang cậu ra ngoài chơi]
“Đi đâu chơi?”
Mục Miên vẫn chưa từng rời khỏi ngọn núi này, trưởng lão và các anh chị luôn nói bên ngoài có rất nhiều người xấu, cho nên Mục Miên cũng luôn ngoan ngoãn nghe lời mà không đi ra ngoài, chợt nghe 899 nhắc tới khiến cậu không khỏi có chút tò mò chớp chớp mắt.
[Muốn đi đâu liền đi đó, thế giới bên ngoài thật sự rất vui]
Tuy rằng Mục Miên là một tiểu hồ ly ngoan ngoãn, nhưng theo thời gian, cậu không khỏi có chút khao khát với thế giới bên ngoài, Mục Miên hưng phấn lắc lắc đôi tai trắng hồng phấn nộm, dùng thanh âm mềm mại hỏi:
“Bên ngoài có gà nướng không?”
[À..hả!]
[Có chứ! Bên ngoài không chỉ có gà quay đâu, còn có thật nhiều món ngon làm từ thịt gà nữa đó~]
899 không nghĩ tới cậu sẽ hỏi vấn đề này, sửng sốt một chút sau đó vội vàng nêu ví dụ nói:
[Gà hạt dẻ nè, gà hầm nấm nè, gà xào ớt, gà hấp muối, gà rán... muốn ăn món nào cũng có hết!]
Nghe 899 nói như vậy, Mục Miên nước miếng đều chảy thành dòng, liếʍ liếʍ đôi môi hồng thuận, vội vàng gật gật đầu.
“Vậy chúng ta mau đi đi”
889: [Cậu…]
Nó dường như không ngờ Mục Miên lại dễ dụ đến vậy, không khỏi khựng lại một chút.
“Làm sao thế?”
Mục Miên đứng dậy, ôm lấy cái đuôi to mềm sắp chạm đất, chớp chớp đôi mắt long lanh như chứa nước, vẻ mặt ngơ ngác vô tội.