“Ăn cơm không? Tỷ của ta làm, hương vị cũng không tệ lắm, thử xem?”
Ngoài hắn ra, Vân Triệt biết mấy người trong ký túc xá rất thân thiết, loại chuyện này thật sự khó an ủi. Anh dứt khoát lấy thêm vài phần cơm hộp đưa cho họ. Bên cạnh, Hình Phong đã mở hộp cơm, từ không gian lấy muỗng ra, gắp một miếng thịt ba chỉ thơm lừng đưa vào miệng, lại múc một muỗng cơm đưa qua, chẳng có chút nào dáng vẻ kim chủ, rõ ràng là đang hầu hạ đại gia.
Hồi phục chút sức, Vân Triệt cũng lười tự mình động tay, há miệng ngậm lấy thịt cùng cơm, tự nhiên hưởng thụ sự chăm sóc của Hình đại đại. Một đám chờ xem kịch vui chỉ biết cạn lời, không thấy trò hay mà lại bị nhồi đầy một miệng cẩu lương. Đậu má, chẳng bằng ngay từ đầu cúi đầu ăn cơm luôn cho xong.
Ngơ ngác phản ứng không kịp, Giang Nguyên cùng nhóm người mở hộp cơm, nước miếng suýt chảy ra. Sau khi lấy lại tinh thần, bốn người cũng chẳng còn buồn bi thương, cầm đũa từng ngụm từng ngụm đưa cơm vào miệng, ăn ngấu nghiến như thể mấy đời chưa được ăn gì ngon. Chỉ cần lấp đầy bụng đã là may mắn, huống hồ giờ đây còn được ăn cơm nóng hổi? Vừa ăn, khóe mắt mấy người không khỏi ướt nhòe.
”Thao, lão nhị các ngươi cư nhiên còn có cơm nóng hổi mà ăn, hạnh phúc đã chết, ta quyết định, về sau cùng ngươi lăn lộn, đã lâu không được ăn cơm trắng với thịt hâm nóng.”
Vừa nhai thứ nhỏ nhỏ trong miệng, Giang Nguyên không nhịn được lại lẩm bẩm vài câu. Vân Triệt bất đắc dĩ cười nói: “Ăn thôi, đừng để cơm rơi ra ngoài.”
Điên Phong chỉ cần một Chu Trạch Vũ đã đủ đau đầu, hắn cũng không dám nhận thêm người nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT