“Lôi đội sẽ không hối hận.”
Hình Phong lần đầu tiên mở lời, bình tĩnh và tự tin, khiến người khác khó lòng không tin phục. Lôi Đại Sơn cười ha ha, có chút ngượng ngùng gãi đầu rồi nói: “Kia cái gì, Hình đội, Vân đội, về nhiệm vụ lần này, ta có lẽ cần chút thời gian để sắp xếp. Không giấu các ngươi, tiểu đội chúng ta chỉ có khoảng 10-20 người có thể xuất chiến, nhưng tổng số nhân lực lên tới hơn một trăm, toàn là người già trẻ nhỏ. Nhiệm vụ này khá khó khăn, ta muốn trước tiên làm một chút công tác trấn an phòng khi có bất trắc. Thêm nữa, lần này đi Đồng Dương thị, nếu không ảnh hưởng đến nhiệm vụ, chúng ta có tiện thu thập ít vật tư không?”
Vân Triệt nói thẳng ra, mà Lôi Đại Sơn cũng không phải kiểu người quanh co, anh ta thẳng thắn chia sẻ tình trạng đội ngũ của mình. Với một đội lớn như vậy, áp lực trên vai vị đội trưởng này quả thật không hề nhỏ, mỗi ngày có hơn một trăm cái miệng chờ cơm ăn.
“Không thành vấn đề, bên chúng tôi cũng cần sắp xếp đôi chút. Còn về vật tư, nếu có thể thu thập thì chắc chắn sẽ thuận tiện góp nhặt.”
Rõ ràng, Lôi Đại Sơn là một người đàn ông rất có trách nhiệm, và cũng không hề ngu ngốc. Hình Phong gật đầu đồng ý, họ cần sự hỗ trợ của những người có năng lực đặc biệt, chứ không phải ép buộc. Kéo dài thêm một hai ngày cũng chẳng phải vấn đề lớn, bởi nhiệm vụ cấp SSS yêu cầu hoàn thành trong nửa tháng, mà từ Đồng Dương thị tới Lăng Giang thị chỉ cách hơn trăm cây số, thời gian vẫn còn rất dư dả.
“Ta cũng không thành vấn đề, mọi người đều cần ăn cơm mà, chỉ dựa vào phần thưởng nhiệm vụ sao đủ được? Chúng ta đều cần thu thập vật tư.”
Vân Triệt cũng mỉm cười phụ họa, thái độ của cả hai không khiến Lôi Đại Sơn cảm thấy khó xử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play