Vân Triệt ngủ một giấc thật sâu, đến tận nửa đêm mới tỉnh dậy. Đèn trong phòng sáng nhẹ nhàng, không chút chói mắt. Vết thương trên người đã lành hẳn, quần áo cũng được thay bằng bộ đồ ngủ sạch sẽ. Khi còn đang ngơ ngác, anh quay sang và bắt gặp khuôn mặt say ngủ của Hình Phong. Vân Triệt thoáng sững sờ, rồi chợt nhớ rằng họ đã đến căn cứ Tây Nam, và nghĩ đến tỷ tỷ.
Nghĩ đến tỷ tỷ, Vân Triệt bật dậy, định bước xuống giường.
“Thao… Làm gì vậy? Buông ta ra.”
Một cánh tay bất ngờ vươn tới, ôm lấy eo kéo anh ngã trở lại. Vân Triệt không kịp phản ứng, toàn thân đổ lên người Hình Phong. Không biết từ lúc nào Hình Phong đã mở mắt, còn đưa tay vuốt mặt anh: “Vẫn là bộ dáng tràn đầy tinh lực này càng hợp với ngươi.”
Sáng nay, sau khi đưa Vân Triệt về phòng, Hình Phong thấy anh ngất lịm. Ngay cả khi tắm rửa , anh cũng không tỉnh lại. Nếu không phải thấy hơi thở đều đặn, anh còn tưởng rằng Vân Triệt đã ngỏm củ tỏi.
”Vô nghĩa, mau buông ra, ta muốn nhanh chân đến xem tỷ của ta.”
Nói xong giống như ai đó không hợp tinh lực dư thừa, Vân Triệt bất lực đảo mắt, bắt lấy tay hắn đang ở trên eo mình dùng sức bẻ ra, nhưng Hình Phong không những không buông lỏng mà còn ôm hắn chặt hơn: “Không cần lo lắng, vết thương đã khỏi hẳn, lúc chúng ta nghỉ ngơi đã truyền máu cho nàng. Bác sĩ nói nàng mất máu quá nhiều, có khả năng ngày mai mới tỉnh lại, sau đó chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày và bồi bổ thêm là ổn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT