Đêm du căn cứ, Vân Sanh cùng Tiểu Béo Thần rất vui vẻ, chỉ khổ cho các binh lính thủ thành. Cũng may Hắc Vũ không thật sự làm bậy ở tường thành, nếu không họ chắc chắn sẽ khổ sở hơn. Khi Vân Triệt và mọi người trở về thì đã gần 9 giờ tối. Không rõ có phải do ăn thịt sói mà tính sói bộc phát không, trong phòng khách ngoài Vân Dao, chỉ có Lãnh Dạ Hàn và Hình Phong.
"Tiểu Sanh, không sao chứ?"
Nghe thấy động tĩnh, Vân Dao lập tức chạy tới, thậm chí bỏ qua cả con trai mình, kéo lấy Vân Sanh từ đầu đến chân kiểm tra xem có thiếu miếng thịt nào không. Đi phía sau cô, Lãnh Dạ Hàn không thể can thiệp. Hình Phong thì im lặng nhận lấy Tiểu Béo Thần từ lòng Vân Triệt. Hắc Vũ không biết đã đi đâu, chắc là quay lại không gian rồi.
"Không có việc gì đâu, đát ta cùng nói nga. Bên ngoài chơi rất vui, Hắc Vũ rất lợi hại, chạy trốn rất nhanh. Ca ca bảo sau này sẽ thường xuyên dẫn ta ra ngoài chơi."
Hưng phấn không ngừng, Vân Sanh kéo lấy tay Vân Dao vui vẻ kể mãi. Khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc, cười rạng rỡ như hai vầng trăng non cong cong. Đây là lần đầu tiên cậu nói nhiều và trôi chảy đến vậy.
“Không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì tốt.”
Xác nhận hắn không có chuyện gì sau, Vân Dao mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại trừng mắt trách mắng Vân Triệt: “Ngươi nói xem, tại sao đột nhiên lại mang Tiểu Sanh ra ngoài? Làm hại chúng ta lo lắng gần chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT