Kỳ Quan Tòng quay đầu nhìn lại viện phúc lợi phía sau mình.
Làn gió nhẹ bên cạnh khẽ lướt qua, anh đưa tay day day huyệt thái dương như thể đang cố đẩy lùi cơn nhức đầu, ánh mắt ngẩng lên bao trùm cả cảnh sắc phía xa. Nhưng chỉ riêng cảnh tượng cách đây vài tháng vẫn như đang diễn ra ngay trước mắt.
Vở kịch năm xưa ấy, lẽ ra đã sớm bị người đời quên lãng.
Thế mà cô ấy lại biết, thậm chí…
Kỳ Quan Tòng hít sâu một hơi lạnh, nhớ lại dáng vẻ khi cô nói chuyện lúc ấy—rõ ràng là quá quen thuộc với nhà hát đó. Chỉ dựa vào việc từng xem biểu diễn một lần hồi tiểu học, sao có thể thành thạo đến mức định vị được đúng nhà hát này giữa một thành phố có vô số sân khấu như vậy?
Vì thế—

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play