Trong phòng xông hơi, không khí ngột ngạt như một tảng đá đè nặng lên ngực. Trong làn sương trắng mờ ảo, Cố Dao Dao quấn khăn tắm ngồi bệt xuống ghế, bực bội đưa tay vò rối tóc.
Từ sau khi xem cuộn băng ghi hình đó, cô luôn cảm thấy có một sự thân thuộc đến kỳ lạ với Chu Di, hơn nữa—
“Lạ thật, giọng nói đó… rốt cuộc là đã nghe ở đâu rồi chứ?”
Dao Dao để mặc đầu óc trôi lơ lửng, cả người như lâng lâng mơ hồ. Đối diện, Đan Lâm vắt chân bắt chéo, ngẩng đầu lườm cô đầy bất lực, vừa vỗ vỗ mặt nạ trên mặt vừa nói:
“Cậu nói là giọng mẹ của Kỳ Quan Tòng á? Người ta là diễn viên kịch nói mà, thì chắc cậu từng nghe trên tivi thôi, có gì lạ đâu?”
“Tớ thấy cậu chỉ là ăn no quá rảnh rỗi, cứ nghĩ mấy chuyện chẳng đâu vào đâu!”
“Không đâu mà…” Dao Dao nhớ lại mấy tấm ảnh từng thấy của Chu Di, chỉ là cảm thấy hơi quen mắt, lúc ấy cũng chẳng để tâm lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT