Trong mắt Kỳ Quan Tòng như bùng lên một ngọn lửa vô danh.
Tay cầm thùng giấy của anh khẽ run, sau đó khóe môi lại hiện ra một nụ cười tự giễu.
“Chẳng lẽ... ông vẫn chưa thể bước ra khỏi quá khứ sao?” Anh lên tiếng, giọng nói xa lạ mà đầy mỉa mai, nói với cha mình.
Quản gia khựng lại, vội kéo tay anh nhỏ giọng khuyên nhủ:
“Thiếu gia, đừng chọc giận lão gia nữa!”
Anh nghiêng đầu, trong lòng như có một tia sáng chợt lóe qua vực sâu u tối rồi vụt tắt.
“Chú Lý, cháu biết rồi.” Kỳ Quan Tòng nhìn nếp nhăn nơi khóe mắt của quản gia, khẽ lắc đầu, bất lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play