Kỳ Tây nhìn đôi mắt lấp lánh của bé Nha, nhịn không được lại nhéo má bé, nói: “Bé Nha đáng yêu như vậy, con không nỡ la em.”
Con gái mình được khen, dì nhỏ sao không vui cho được, cười nói: “Nói đến cái này, Tây Tây khi còn nhỏ mới đúng là đáng yêu, giống y như em bé trong tranh tết vậy. Lúc ấy dì nhỏ rất thích ôm con, còn mẹ con á hả, suốt ngày oán trách dì, giống như dì sẽ ôm con bỏ trốn hay sao ấy.”
Nhắc đến cái này, mẹ Kỳ giống như bật trúng công tắc, trừng mắt liếc nhìn dì nhỏ: “Em còn nói, lúc ấy cả ngày em đều ôm thằng bé không buông tay, chị là mẹ mà còn không tranh được với em.”
Dì nhỏ nghe vậy ngượng ngùng nói: “Tại vì lúc ấy Tây Tây quá đáng yêu mà.”
Hơn nữa lúc ấy dì nhỏ mới vào đại học, là một cô cái mới lớn, không có sức chống cự đối với sự đáng yêu của Kỳ Tây.
Bé Nha cũng mở to mắt tò mò hỏi: “Khi anh còn nhỏ rất đáng yêu sao? Nha Nha cũng muốn xem.”
Kỳ Tây thấy mọi người ở đây, bao gồm một bé gái nhỏ hơn mình nhiều tuổi lại tràn đầy hứng thú đối với mình lúc nhỏ, cậu cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, thuận miệng nói một câu ‘con lên lầu làm bài tập đây’ rồi chạy mất tiêu.
Lúc tới trước cửa phòng, cậu loáng thoáng nghe được tiếng dì nhỏ cười nói: “Da mặt Tây Tây sao càng ngày càng mỏng…”
Kỳ Tây đóng cửa lại, ngăn cản hết mọi âm thanh bên ngoài, lấy áo khoát đồng phục trong ba lô ra nhìn trái nhìn phải, phát hiện cái lỗ mà bé Nha cắt không nhỏ, cậu thở dài, xem ra không mặc được nữa rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play