Kỳ Tây bị Tạ Diệu gõ một cái vào trán, ngón tay Kỳ Tây khẽ hé ra một khe hở, thấy Tạ Diệu đang mỉm cười nhìn mình.
Cậu vội vàng nhìn di động, phát hiện không biết màn hình di động của mình đã tắt từ lúc nào.
“Ủa?” Chẳng lẽ lúc nãy mình không cẩn thận bấm nhầm nút tắt sao?
Có lý! Kỳ Tây thấy không có chuyện gì xảy ra thì âm thầm gật đầu, trong lòng không chột dạ nữa, bình tĩnh buông đôi tay đang che mắt xuống, giống như người xấu hổ lúc nãy không phải là cậu: “Đưa di động cho mình.”
Tạ Diệu nắm lấy bàn tay đang giơ ra của cậu, nhướng mày ghé sát vào cậu, nói: “Lúc nãy bé cưng đang xem gì đấy?”
Lỗ tai Kỳ Tây tê rần, đẩy hắn ra rồi hoảng hốt che lỗ tai lại, lắp bắp nói: “Cậu…cậu…cậu…nói chuyện thì nói bình thường thôi, mắc gì thổi hơi vào tai mình?”
Có vẻ Tạ Diệu rất hài lòng với phản ứng của cậu, cười nói: “Được rồi, đừng giận, anh đây xoa tai cho cậu nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT