Trương Trọc Nhiên đi theo ra ngoài, thấy Ngô Kiện đứng dựa vào tường, tức giận nói: “Đứng thẳng lên cho tôi.”
Ngô Kiện không vui nhưng cũng không muốn nhiều lời với thầy, ngoan ngoãn đứng thẳng lên.
“Hừ, nếu muốn làm anh hùng thì cứ đứng như vậy luôn đi.” Trương Trọc Nhiên ném xuống một câu rồi hầm hừ xoay người đi khỏi lớp 3.
Thấy thầy đi xa, Triệu Triệu chọt Ngô Kiện, gian xảo nói: “Trương Trọc Nhiên đi rồi, mày nói cho tao biết đi, thư tình kia là viết cho ai?”
“Cút cút cút…” Ngô Kiện bực bội đẩy tay bạn mập ra, thầm nghĩ đầu óc mình đúng là có vấn đề mới đồng ý nhận lời đưa thư tình cho Tạ Diệu, giờ nghĩ lại đúng là ngu muốn chết.
Ngô Kiện quay đầu nhìn xuyên qua cửa sổ lớp học, trùng hợp nhìn thấy Tạ Diệu đang chọc ghẹo Kỳ Tây, đến khi người ta không để ý đến hắn, hắn lại đi theo dỗ ngọt.
Ngô Kiện thở dài, giơ tay chỉnh lại tóc của mình, không hề quan tâm tới lời đe dọa của Trương Trọc Nhiên, cảm thân bản thân cần được ra ngoài để bình tĩnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT