“Đánh người là không đúng…” Kỳ Tây nhỏ giọng bổ sung.
Dáng vẻ bạn học nhỏ cụp mi rũ mắt quá sức ngoan ngoãn, Tạ Diệu làm sao tức giận với cậu được, có điều hắn vẫn còn nhớ chuyện bạn học nhỏ không chịu gọi hắn là anh nha.
Hắn nhớ lần đó trước cửa rạp chiếu phim, giọng nói của bạn học nhỏ mềm mại gọi hắn 1 tiếng ‘anh trai’, trái tim của Tạ Diệu run rẩy theo, đáng tiếc lúc ấy quá đông người, nếu không Tạ Diệu nhất định sẽ ghi âm lại mới được.
Hắn ra vẻ nghiêm túc ‘khụ khụ’ 2 tiếng, nhưng lời nói ra không đứng đắn chút nào: “Kêu cậu gọi tôi là anh lâu như vậy mà cậu không đồng ý, hay là hôm nay gọi một tiếng cho tôi nghe được không?”
Kỳ Tây không hiểu tại sao hắn cứ thích bắt mình gọi là anh, có điều, coi như là để dỗ Tạ Diệu, Kỳ Tây âm thầm hạ quyết tâm: “Vậy nếu mình gọi cậu như vậy, cậu không được tức giận nữa nhé.” Kỳ Tây tự cho là mình thông minh đặt điều kiện với hắn.
Tạ Diệu lấy di động ra, nhân cơ hội này mở ghi âm lên, nghe vậy gật đầu không ngừng.
“Đương nhiên.” Chuyện này mang một ý nghĩa rất đặc biệt, đương nhiên phải lưu lại rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play