Cho đến khi Kỳ Tây mở cửa, dì ở trong nhà gọi một tiếng ‘cậu chủ’ thì Tạ Diệu mới dám tin rằng quả nhiên trước đây mình xem quá nhiều phim nhảm nhí rồi, xem ra lần sau mẹ mà còn rủ mình xem phim truyền hình vô nghĩa nữa thì mình phải chạy trốn thật xa.
“Mẹ Lý, đây là bạn học của con, tên là Tạ Diệu.” Kỳ Tây chủ động giới thiệu.
Mẹ Lý nhìn Tạ Diệu một cái, lập tức khen ngợi: “Bạn học của cậu chủ thật là tuấn tú, lịch sự.”
Bị kêu là ‘cậu chủ’ này nọ trước mặt Tạ Diệu, Kỳ Tây cảm thấy có chút xấu hổ, rõ ràng lần trước cậu đã nói mẹ Lý kêu tên cậu thôi, mẹ Lý đã đồng ý rồi, kết quả không bao lâu mẹ Lý lại quên mất, Kỳ Tây sầu muốn rụng tóc, không thay đổi được cách gọi của mẹ Lý, cậu chỉ có thể cố gắng nhịn xuống, bây giờ lại bị gọi như vậy trước mặt Tạ Diệu, cậu lại lập tức mất tự nhiên.
Kỳ Tây vội vàng cắt ngang lời tiếp theo mẹ Lý muốn nói, ra vẻ làm nũng: “Mẹ Lý ơi, con đói bụng ~”
Mẹ Lý vỗ đầu mình một cái: “Ai ui xem trí nhớ của tôi này, không thể để cậu chủ bị đói được.”
Kỳ Tây thấy mẹ Lý đi vào nhà bếp, duỗi cổ gọi với theo: “Mẹ Lý, Tạ Diệu cũng chưa ăn cơm, mẹ làm nhiều chút nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play