Người đàn ông còn tưởng mình đã chọc phải người không nên chọc, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, chờ đến khi nhìn rõ người tới chỉ là 2 thằng nhóc, sự hoảng sợ lập tức biến mất.
Chẳng lẽ mình lại sợ 2 thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch sao? Gã che ngực khó khăn đứng dậy, hùng hùng hổ hổ nói: “Mẹ mày, dám đá ông đây, muốn chết phải không?” 
Tạ Diệu cười nhạo một tiếng: “Đá cũng đá rồi, còn hỏi dám hay không? Hay là da ông quá dày nên không có cảm giác, muốn thử lần nữa không?”
Bình thường khi Tạ Diệu nói chuyện với Kỳ Tây đều là dáng vẻ hay cười, hay chọc ghẹo, nhưng cũng rất tốt tính, khiến Kỳ Tây thiếu chút nữa quên mất đối phương chính là nỗi sợ của đa số học sinh ở trường.
Nhưng mà Kỳ Tây nhìn thấy dáng vẻ hung dữ tràn đầy sát khí của Tạ Diệu bây giờ lại không hề sợ hãi, ngược lại còn thấy hắn vô cùng ngầu, bởi vì cậu biết hắn là người rất tốt bụng.
Hơn nữa đừng nói Tạ Diệu, ngay cả chính cậu khi nhìn thấy cảnh tượng ban nãy cũng nhịn không được mà muốn ra tay.
Kỳ Tây ngồi xổm xuống sờ đầu con chó nhỏ đang bị thương, trong lòng càng thêm chán ghét người đàn ông kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play