Thời Phỉ hoàn toàn đóng băng rồi, anh không hiểu tại sao mọi việc lại thành ra thế này. Giờ anh chỉ muốn làm một miếng phi thúy yên tĩnh mà thôi.
Tô Tiện bên kia hoàn toàn không biết chính mình đã làm cho phỉ thúy người ta tự bế chỉ bẳng một câu nói. Cậu còn nghĩ mọi chuyện giống như lần trước, lời cậu nói đã động chạm đến Thời Phỉ nên anh lại nổi giận rồi.
Càng nghĩ cậu càng thấy buồn cười, là một đại yêu mà cách cư xử lại như vậy, quả thật còn rất ngây thơ.
Nhưng lòng tò mò của cậu cũng càng lúc càng lớn, rốt cuộc Thời Phỉ đỏ chỗ nào nhỉ?
Nhìn anh ta để ý như vậy nên chắc là có rồi đúng không? Nhưng miếng phỉ thúy to trong giấc mơ của cậu thì không hề có màu đỏ. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cậu bị phỉ thúy đè trong giấc mơ, tầm nhìn bị hạn chế, có khi nó đỏ ở chỗ nào đó mà cậu không nhìn thấy được.
Aiz, thật sự tò mò quá đi mất! Sau đó Tô Tiện cũng đi tìm kiếm trên mạng xem phỉ thúy đỏ trông như thế nào, nhưng hầu hết hình ảnh cậu thấy đều là màu nâu đỏ. Dù có màu đỏ đi nữa thì cũng có pha chút màu sắc khác tạo nên hiện tượng loang lỗ. Cảm giác này kém xa cảm giác kinh diễm mà đế vương lục mang lại cho cậu.
Tô Tiện nghĩ, nếu trên người Thời Phỉ có màu đỏ thì chắc sẽ cùng đẳng cấp với màu xanh lục trên người đúng không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play