Đầu ngón tay truyền đến cảm giác mềm mại khiến động tác của Mộ Bạch hơi khựng lại. Ánh mắt anh trầm xuống, khẽ rũ mi. Tô Thanh Thanh đang nằm nghiêng, vạt áo bị kéo xuống che đi làn da trắng như ngọc.
Trên giường, Tô Thanh Thanh trở mình. Trong mơ, cô lại thấy đôi giày da và chiếc đồng hồ quả quýt kia, cảnh tượng giống y hệt lần trước.
Khi cô tỉnh dậy, trời bên ngoài đã tối hẳn. Trong phòng ngủ, chỉ có đèn ở phòng khách là còn sáng. Tô Thanh Thanh ló đầu nhìn ra nhưng không thấy bóng dáng nam chính đâu cả.
Màn hình điện thoại liên tục sáng lên. Cô cầm lên xem thử, thì ra là thông báo đóng học phí, tổng cộng khoảng mười nghìn tệ.
Số tiền này đúng là không nhỏ, nhưng với một trường học quý tộc, có lẽ chẳng đáng là bao. Tô Thanh Thanh kiểm tra tài khoản phụ, chỉ còn lại đúng phần tiền sinh hoạt phí được cha mẹ gửi vào định kỳ. Thành thật mà nói, cô còn chẳng dư dả bằng nữ chính.
Trong nguyên tác từng nhắc đến việc nguyên chủ hồi nhỏ có lần tiêu xài một khoản rất lớn, dù cha mẹ có truy hỏi thế nào thì cô ta cũng không chịu khai ra đã dùng vào việc gì. Từ sau chuyện đó, cha mẹ cô ta liền quyết định giữ toàn bộ tiền tiêu vặt, kể cả tiền lì xì, không cho cô ta tự giữ bất kỳ đồng nào tình trạng này kéo dài cho đến tận bây giờ.
Cha mẹ cô là kiểu người có ham muốn kiểm soát cực mạnh. Cặp đôi ấy ban đầu đến với nhau không phải vì tình yêu, mà vì lợi ích. Họ đặt kỳ vọng rất cao lên con gái, đặt ra đủ loại quy tắc, nhưng lại thiếu quan tâm đúng nghĩa tới đứa trẻ đang tuổi trưởng thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT