Trong mắt Đỗ Nhược, hình ảnh Mộ Bạch như phản chiếu lấp lánh. Nếu… nếu người bị tổn thương là cô ấy, liệu Mộ Bạch có ra tay không? Tuy rằng Tô Thanh Thanh là “nam”, nhưng trong lòng Đỗ Nhược vẫn cảm thấy không dễ chịu chút nào.
Tô Thanh Thanh liếc Mộ Bạch rồi lại nhìn Nam Cung Ly. Có lẽ vì cô khiến nữ chính khóc nên Nam Cung Ly vẫn luôn tỏ ra khó chịu với mình.
Nam Cung Ly mỉm cười, ôm bóng rổ bước ra khỏi sân. Một vài nam sinh đi theo phía sau, ánh mắt đầy khinh thường khi nhìn về phía Tô Thanh Thanh.
“Gà mờ thì vẫn là gà mờ, đến bóng cũng phải để người khác đỡ giùm.”
Sở Vân Hàn đương nhiên nhìn ra Nam Cung Ly cố ý khiêu khích. Cậu lạnh giọng: “Đủ rồi đấy, các người được tiện nghi rồi còn muốn lên mặt à?”
Sở Vân Hàn tức giận định xông lên ăn thua đủ, nhưng bị mấy người phía sau giữ lại: “Sở thiếu, thôi đi.”
Vì Tô Thanh Thanh thực sự không đáng để dính vào rắc rối với Nam Cung Ly. Sau khi mấy người kia khuyên nhủ một hồi, Sở Vân Hàn mới chịu dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play