“Tạ bá bá?” Tạ Ngộ không bị đám sơn phỉ tập kích làm hoảng sợ, nhưng lại suýt nữa bị tiểu bối này làm cho giật mình. Ông ngẩn ra một lúc, vịn vào thân cây bên cạnh để đứng vững, dò hỏi.
Lục Chẩm Hề kéo mớ dây leo dính trên đầu xuống, bước qua vài tên sơn phỉ, tiến đến trước mặt Tạ Ngộ, cung kính gật đầu: “Tạ bá bá.”
Tạ Ngộ ngạc nhiên: “Sao cháu lại đến đây?”
Lục Chẩm Hề cười khổ, gãi mũi: “Chuyện này nói ra thì dài lắm… Tóm lại, khi cháu chui ra khỏi cái rương thì đã ở đây.”
Tạ Ngộ sắc mặt kỳ lạ: “Cái rương?”
Lục Chẩm Hề ho khẽ, vội chuyển chủ đề: “Tạ bá bá, trước mắt chúng ta nên xử lý tình hình hiện tại đã. Chuyện khác để sau hẵng nói.”
Tạ Ngộ cũng không định truy hỏi đến cùng. Nghe Lục Chẩm Hề nói vậy, tâm trí ông lập tức quay lại đám sơn phỉ. Ông nhíu mày, hạ giọng: “Cháu phải cẩn thận, đám này rất khó đối phó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT