Sau khi rời khỏi chỗ ở, Tạ Dung Tuyên theo người dẫn đường tiến vào con hẻm nhỏ ở góc phố. Tiếng ồn ào của phố xá sầm uất dần xa, Tạ Dung Tuyên ngoảnh đầu nhìn lại, nhưng bước chân không dừng. Chỉ khẽ hỏi người phía trước: “Ngươi là người trong trấn sao?”
Người đó lắc đầu: “Không hẳn. Hai năm trước mới chuyển đến đây.”
“Hai năm,” Tạ Dung Tuyên lẩm bẩm, rồi nói tiếp: “Vừa đúng lúc chiến tranh bắt đầu.”
“Đúng vậy, chính là lúc đó,” người kia không quay lại, giọng cười nhạt: “Từ phương nam đến đây, không ngờ nơi nào cũng chẳng an toàn. Giờ Hồ Trấn cũng gặp tai ương.”
“Phương nam?” Tạ Dung Tuyên khẽ lặp lại, rồi lắc đầu: “Hồ Trấn sẽ không sao. Kim tướng quân vẫn đang trấn giữ Kinh Thiên Quan. Chỉ cần Kinh Thiên Quan chưa phá, Hồ Trấn vẫn an toàn.”
Hai người tiếp tục đi, trò chuyện khe khẽ. Dần dần, xung quanh trở nên tĩnh lặng, trong con hẻm chỉ còn tiếng bước chân của cả hai, không một âm thanh nào khác.
Người dẫn đường đột nhiên dừng bước, bật ra một tiếng cười nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play