Khi Tạ Dung Tuyên được gọi đến hỗ trợ, chỉ một hành động đơn giản của hắn đã khiến đứa bé vốn khóc đến long trời lở đất lập tức nín bặt.
Hắn nhẹ nhàng bế đứa bé vào lòng.
Không hiểu sao, đứa bé bỗng dưng im lặng, thậm chí còn lộ ra vẻ vui mừng. Nó ngoan ngoãn nằm trong vòng tay Tạ Dung Tuyên, đôi bàn tay nhỏ trắng trẻo khẽ nắm lấy một lọn tóc dài của hắn, bắt đầu nghịch ngợm. Tạ Dung Tuyên để mặc nó chơi đùa với tóc mình, ánh mắt dịu dàng nhìn đứa bé, khẽ nói: “Đứa bé này trông thật đáng yêu.”
Văn Âm và A Triết vẫn còn đang sững sờ. Dù họ đã chứng kiến toàn bộ quá trình Tạ Dung Tuyên dỗ đứa bé, nhưng vẫn không thể hiểu nổi hắn đã làm điều đó như thế nào. Chuyện này quả thực kỳ lạ đến mức khó tin.
Sau khi nói xong, Tạ Dung Tuyên ôm đứa bé, quay sang nhìn Văn Âm, cười bất đắc dĩ: “Văn Âm cô nương, đứa bé này là chuyện gì vậy?”
Văn Âm cũng bất lực không kém. Nàng lắc đầu, nghiêm túc đáp: “Ta cũng không rõ chuyện này là thế nào.”
Tạ Dung Tuyên khó hiểu nhìn hai người. A Triết cuối cùng cũng lên tiếng, vẻ mặt khổ sở kể lại mọi chuyện xảy ra sáng nay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play