Tạ Ngộ khoanh tay bước vào phòng, trên mặt mang nụ cười khó đoán, ánh mắt thoáng lướt qua phía sau Tạ Dung Tuyên. “Đó là gì vậy?”
Tạ Dung Tuyên mặt hơi đỏ, lắc đầu khẽ hỏi: “Phụ thân, sao người lại đến đây?”
“Đương nhiên là đến xem con. Mấy ngày nay con ngày nào cũng đi tìm Phong sư phụ đúng không?” Tạ Ngộ vốn nắm rõ hành tung của Tạ Dung Tuyên, câu hỏi này chỉ để mở lời mà thôi.
Tạ Dung Tuyên gật đầu, thấy phụ thân chủ động đổi đề tài, dường như mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn xoay người đặt vật kia vào ngăn tủ bên cạnh, rồi mỉm cười đáp: “Vâng, Phong sư phụ và Văn Âm cô nương đang giúp con đúc kiếm cho Tiểu Lâm. Họ vất vả như vậy, con đương nhiên phải thường xuyên đến xem.”
Tạ Ngộ gật đầu tán thành lời này. “Cũng tốt. Thanh kiếm đúc thế nào rồi? Ngày nào đó ta cùng con đi xem nhé?”
“Nghe Phong sư phụ nói, sắp hoàn thành rồi ạ.” Tạ Dung Tuyên đáp, rồi lại sửa soạn y phục, như thể sắp ra ngoài ngay.
Tạ Ngộ liếc mắt về phía ngăn tủ nơi Tạ Dung Tuyên vừa cất vật kia, chậm rãi bước tới gần, vừa đi vừa nói: “Thanh kiếm do Phong sư phụ đúc không phải vật tầm thường. Tặng cho thằng nhóc Sở Lâm đúng là tiện nghi nó. Sau này nếu nó không chịu dùng cho tử tế, ta sẽ bảo phụ thân nó dạy dỗ lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play