Sở Vân Huy chuẩn bị rời đi, trước khi đi còn dặn dò nha hoàn vài câu. Nhân lúc hai người đang nói chuyện, Văn Âm khéo léo lẻn qua cửa sổ, nhanh nhẹn tiến vào căn phòng.
Không gây ra bất kỳ tiếng động nào, nàng khép cửa sổ lại. Trong phòng khá tối, không một âm thanh. Văn Âm quay đầu nhìn, lập tức thấy Tạ Dung Tuyên đang nằm ngủ say trên sập.
Sắc mặt Tạ Dung Tuyên so với trước đây quả thực tái nhợt và tiều tụy hơn nhiều, có lẽ vì bệnh. Ngay cả khi ngủ, lông mày hắn vẫn hơi nhíu lại, như đang mang tâm sự chưa giải tỏa.
Văn Âm lặng lẽ tiến đến gần, nhớ lại hình ảnh không lâu trước đó, khi hắn tỉ mỉ may hỉ phục cho Linh Nhi, thần thái nghiêm túc. Trong lòng nàng không khỏi dâng lên chút ấm áp.
Nhưng ngay sau đó là cảm giác xót xa. Một người như hắn, thực sự không nên suy yếu nằm trên sập thế này.
Văn Âm cúi xuống, nhẹ nhàng kéo góc chăn đắp cho Tạ Dung Tuyên, rồi đặt tay lên mạch môn của hắn để kiểm tra.
May mắn là tình trạng của Tạ Dung Tuyên tốt hơn nàng lo lắng. Nàng vốn sợ rằng đám người định ra tay với Minh Thư Sơn Trang đã động chân tay vào thuốc của hắn. Nhưng cũng may, Tạ Dung Tuyên không trúng độc, cũng không bị thương, chỉ đơn thuần mắc bệnh thương hàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT