Sau khi trở về nơi ở ngoài thành, hôm nay lại có chút khác biệt so với mọi ngày.
Bình thường, A Triết chỉ biết ăn không ngồi rồi, cả ngày chờ Văn Âm trở về để hỏi han đủ chuyện và bày ra đủ thứ ý tưởng. Nhưng hôm nay, hắn lại không lập tức ra đón nàng như thường lệ.
Khi thấy A Triết, Văn Âm thường cảm thấy tên nhóc này lắm lời, luôn quấn lấy nàng khiến nàng phiền lòng. Nhưng khi không thấy hắn, nàng lại thấy hơi không quen. Nàng đẩy cửa phòng, hạ giọng gọi: “A Triết?”
Trời đã tối, trong phòng tối om, đèn chưa được thắp, trông như không có người. Văn Âm bước tới, tự mình thắp đèn dầu trên bàn, nhìn quanh phòng nhưng không phát hiện điều gì bất thường.
A Triết đã đi theo nàng được hai năm, không bao giờ rời đi vô cớ. Lần này, nàng đến Tạ gia, A Triết vốn cũng muốn đi cùng, nhưng vì Tạ Dung Tuyên không muốn tiếp xúc quá gần với nam nhân, dẫn A Triết theo sẽ bất tiện, nên nàng đành để hắn ở lại giữ nhà.
Vậy mà giờ đây, A Triết lại chủ động rời đi. Điều này khiến Văn Âm cảm thấy khó tin. Nàng nhìn khắp nơi, cao giọng gọi lại: “A Triết?”
Vẫn không có tiếng đáp, nhưng nàng nghe thấy một âm thanh nhỏ từ phòng trong vọng ra. Văn Âm lập tức xoay người, đẩy cửa bước vào. Lúc này, nàng mới thấy trong phòng có một ánh đèn mờ nhạt. A Triết đang đứng trước chiếc bàn thấp, dường như bị hành động bất ngờ của nàng làm giật mình. Hắn vội quay đầu, nói: “Sư tỷ, tỷ về từ bao giờ? Sao không lên tiếng, làm đệ giật cả mình!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play