Phương bá đi tới sảnh chính, nhưng không đi vào từ cửa chính mà tiến vào từ cửa lầu thiên tương thông với cửa chính. Cửa chính thiên các chỉ cách nhau một tấm rèm, Thượng Quan Sĩ Tín nhẹ gật đầu với Phương bá, Phương bá mới thu thần sắc, vén rèm đi vào.
Vốn là Phương bá dự định trực tiếp tới hòn giả sơn gặp A Ân, nhng tiểu chủ nhân cảm thấy hứng thú, ngồi ở trên đình mặc dù có thể nhìn thấy không sót thứ gì trong hòn giả sơn nhưng thủy chung vẫn không nghe thấy gì. Ở đây chỉ cách một tấm rèm thuận tiện cho việc nghe.
Chưa đi đước mấy bước, Phương bá liền nhìn thấy cô nương đang ngồi trên ghế đứng dậy, hành lễ của hậu bối với lão.
Phương bá hí mắt quan sát A Ân, đầu tiên là ánh mắt của lão rơi trên tay A Ân, mười ngón tay tinh tế, không giống như đôi tay chuyên cầm đao, sau đó mới nhìn đến khuôn mặt nàng. Phương bá nhìn người chỉ nhìn tay, mặt mũi thì chỉ nhìn thoáng qua rồi lại thu hồi tầm mắt về, nói: “Quy tắc lão phu đã định sẽ không thay đổi, hai cnah giờ, không ít đi một phân cũng không nhiều hơn một giây một khắc, một canh giờ đã qua, thời gian còn lại của ngươi cũng không nhiều nữa.”
A Ân đáp lại không chút hoang mang: “Trong lòng A Ân có thắc mắc, mong Phương bá giải đáp.”
Phương bá nói: “Ngươi tới đây giải nan đề của lão phu, bây giờ ngược lại là tới hỏi lão phu.”
“Thắc mắc chưa giải, A Ân không cách nào điêu hạch, mong Phương bá thứ lỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play