Ngày thứ hai, A Ân nhận được lời nhắn của Phạm Hảo Hạch, nói là Phương bá đã bắt đầu tiếp khách rồi. Lúc đến trấn Hạch Điêu đã là xế trưa, Khương Tuyền cũng đi theo, nói là muốn mở mang một chút.
Phạm Hảo Hạch vừa đi vừa nói: “Sáng nay cũng có người tới thử, lúc đi ra đều chán nản. Có điều nghĩ đến hôm qua Phương bá nói chuyện cùng vị nhân gia ở Tuy Châu kia có vẻ vui nên hôm nay tâm tình của Phương bá cũng không tệ, cô nương nếu có thể làm cho Phương bá vui, nói không chừng còn có thể được một gợi ý. Lúc trước có người gặp được Phương bá lúc tâm tình đang vui liền được một gợi ý, tiếc là cuối cùng cũng không thể giải ra.”
“Là gợi ý gì?”
“Vị nhân gia Tuy Châu nào?”
A Ân và Khương Tuyền cơ hồ là đồng thanh mà nói ra.
Phạm Hảo Hạch quay đầu liếc hai tỷ muội, trước tiên trả lời vấn đề của A Ân: “Người nọ không muốn nói, có lẽ là không muốn tiện nghe của kẻ khác. Người đến giải rất nhiều, nhưng đại đa số những người thất bại đều không muốn nói, tránh để kẻ khác làm giá y thường. Thế nhưng cũng cố một số rất nhiệt tình, tối hôm qua ta nghe được một phen, nói là mười tám vị La Hán, tượng Phật Di Lặc, bát tiên đều đã thử qua.”
A Ân nghe nói vậy, đáp lại: “Xem ra hạch điêu ban đầu của Phương bá hẳn là hình người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT