“Đại sư Vân, có phải cô đã đoán được nguyên nhân rồi không?” – Huyện trưởng Vương lập tức hỏi.
Vân Bát Nhã khẽ mím môi đỏ, “Cháu có một suy đoán, nhưng chưa tận mắt thấy thi thể của đại sư Trần và mảnh đất kia, thì vẫn chưa thể kết luận được. Huyện trưởng, bác cho xe đến đón cháu đi.”
“Được, tôi lập tức bảo tài xế đến.”
Từ sau khi được điều lên huyện, chú cũng không còn làm tài xế cho ông Vương nữa.
Vì khoảng cách giữa huyện và trấn khá xa, nếu chú vẫn làm tài xế thì không thể về nhà mỗi ngày được. Huyện trưởng Vương cũng hiểu điều này, nên trước khi lên huyện, ông đã sắp xếp cho chú một công việc khác – làm bảo vệ ở ủy ban thị trấn. Lương không cao, nhưng nhẹ nhàng, chỉ cần ghi chép, mở cổng cho xe ra vào là được.
Khoảng hai tiếng sau, tài xế hiện tại của huyện trưởng Vương đến nơi.
Vân Bát Nhã và Lệ Cảnh Lâm lên xe, đi thẳng đến huyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play