"Không đâu." Vân Bát Nhã lắc đầu. "Rồng đỏ đã phi thăng tại đây, dư uy của nó vẫn còn. Trong vòng hai mươi năm tới, long mạch ở đây sẽ không thay đổi đâu."
"Thật à? Vậy thì tốt quá rồi." Thị trưởng Sở nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Những người khác cũng thả lỏng theo.
Giữ được hai mươi năm là quá ổn rồi. Hai mươi năm sau, họ cũng nghỉ hưu cả, nơi này có phát triển ra sao thì cũng chẳng còn là chuyện họ phải lo nữa.
Đúng lúc đó, Vân Bát Nhã đột nhiên thấy tối sầm trước mắt, cơ thể lảo đảo rồi ngã xuống đất.
"Đại sư Vân!" Mọi người thấy vậy, sắc mặt đều thay đổi.
May mà Lệ Hàn Xuyên đứng ngay cạnh cô, lập tức vứt áo khoác xuống, một tay đỡ lấy cánh tay cô, tay kia vòng qua eo ôm chặt cô vào lòng: "Bát Nhã, em sao vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play