Lúc này Lệ Hàn Xuyên đã chờ sẵn ở chỗ đỗ xe ban ngày. Vừa thấy Vân Bát Nhã bước tới, anh lập tức xuống xe, rất lịch sự mở cửa sau:
“Mời cô, cô Vân.”
“Cảm ơn anh.” – Vân Bát Nhã khẽ cười, đôi mắt dưới ánh đèn đường sáng long lanh rạng rỡ.
Khoảnh khắc ấy khiến Lệ Hàn Xuyên sững người mất hai giây. Đợi đến khi cô vào xe rồi, anh mới hoàn hồn, đóng cửa lại rồi lên ghế lái.
Chưa tới hai mươi phút, hai người đã đến quán ăn nhà Từ Lệ Lệ.
Lúc này đã hơn một rưỡi sáng. Thị trấn nhỏ không như thành phố lớn—nơi mà giờ này vẫn còn sáng đèn nhộn nhịp, người đi chơi đêm, ăn khuya đầy rẫy.
Còn thị trấn thì khác. Giờ này mọi người hầu như đã ngủ cả, hàng quán hai bên đường đều đóng cửa gần hết. Chỉ có mỗi quán nhà Từ Lệ Lệ vẫn còn sáng đèn, trở thành điểm sáng duy nhất giữa đêm tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT