Lời này thốt ra rất dễ làm cho người ta cảm thấy tự ái, gặp kẻ hẹp hòi thì kiểu gì mặt cũng biến sắc.
May mà thị trưởng không phải loại người nhỏ nhen, ông chỉ xoa xoa nốt ruồi giữa lông mày mình, hỏi:
“Cái nốt ruồi này có gì đặc biệt sao?”
“Vị trí đó là cung Quan Lộc. Nốt ruồi mọc ở đây thường được gọi là nốt quan. Nốt càng nằm chính giữa thì đường quan lộc càng hanh thông, càng lệch thì quan vận càng mờ. Mà nốt ruồi của bác không chỉ lệch hẳn về rìa cung Quan Lộc, mà màu sắc cũng rất nhạt, nghĩa là cùng lắm bác chỉ có thể ngồi tới chức thị trưởng, và thậm chí... cũng chẳng còn ngồi được bao lâu nữa.”
“Bát Nhã!” – Chú cô nghe vậy thì mặt tái xanh, hoảng hốt quát khẽ, sợ cô lỡ lời chọc giận thị trưởng.
Nhỡ ông nổi giận thì biết làm sao?
Thị trưởng hiểu rõ nỗi lo của chú, chỉ bật cười khoát tay:
“Không sao, tôi không hẹp hòi đến vậy đâu.”
Bát Nhã cũng cười theo:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play