Mất mũ ngụy trang rồi, Kiều Yên Nhu từng nghĩ đến chuyện cắt mái để che đi phần nào khuôn mặt, nhưng rồi lại lo cản tầm nhìn, không thuận tiện khi chạy trốn nên đành gác ý nghĩ ấy lại.
Sau bữa cơm tối, mọi người ngồi tán gẫu. Kiều Yên Nhu tự dọn dẹp, rửa sạch cơ thể trong nhà vệ sinh rồi ra đứng trước cửa sổ hóng gió.
Tóc đen dài tung bay theo gió đêm, ánh mắt cô thả lỏng, lặng lẽ nhìn ra ngoài. Nếu không vì làn da vàng và chiếc kính đen, nhìn nghiêng từ phía sau, cô giống như một bức tranh sống.
Một chiếc mũ đặt lên trước mặt, chắn ngang tầm nhìn khiến cô sững người. Khi nhìn rõ, hai mắt cô mở to kinh ngạc đó chính là chiếc mũ cô đánh rơi từ trên tòa cao ốc, bên trong còn có cả lớp da giả.
Cô không ngờ lại tìm lại được, lập tức nhận lấy, mỉm cười để lộ lúm đồng tiền, nói với giọng chân thành:
“Cảm ơn anh đã nhặt lại giúp tôi.”
Phó Sở Khinh hơi khựng lại, có vẻ đây là lần đầu tiên anh nhìn rõ khuôn mặt thật của cô sau lớp da giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play