Lời từ chối này rõ ràng chính là "chiến thư", Lâm Thiên Tây vốn cũng không có ý chừa đường lui cho Đặng Khang, đối với cậu, sự xuất hiện của cậu ta đã khiến cậu thấy ghê tởm, vậy thì sao có thể để cho cậu ta thoải mái được? Không cho cậu ta một cây cơ là cậu đã ra dáng bé ngoan của Bát Trung lắm rồi.

Quả nhiên trông Đặng Khang rất khó chịu, bản mặt trời sinh vốn đã hầm hập rồi nay lại càng hung tợn hơn: "Mày không quan tâm đến việc tao với nó có thù gì luôn à?"

Lâm Thiên Tây liếc nhìn tờ giấy đặt ở góc bàn, cậu còn nhân cơ hội đó mà học thuộc thêm một từ vựng, dứt khoát coi cậu ta như không khí, sau đó mới ngước mắt lên nói: "Không quan trọng, chỉ cần mày có thù oán với cậu ấy thì chính là có thù với tao, hiểu chưa?"

Đặng Khang cười nhạt: "Hiểu, xem như tao đã hiểu hai chúng mày." Cậu ta nói xong thì xanh lét mặt xách cơ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play