Tôn Thành đứng ngoài cửa sảnh chứng kiến một màn này từ xa, hắn xoay người xỏ tay vào túi, có cảm giác như Lâm Thiên Tây đã đấu tranh tâm lý rất nhiều, không biết khi bước ra một bước này, cậu đã hạ quyết tâm lớn đến mức nào.
Đứng được một lúc, hắn quay đầu nhìn vào trong đại sảnh thì trông thấy Tần Nhất Đông đi ra.
Tần Nhất Đông cúi đầu sụt sịt mũi, hai mắt hơi ửng đỏ, cậu chàng ngẩng đầu lên nhìn thấy hắn, bèn nở nụ cười: "Vừa nãy cảm ơn cậu."
"Không cần cảm ơn tôi." Giọng điệu Tôn Thành lạnh nhạt: "Chẳng qua vì Lâm Thiên Tây coi cậu là anh em, ở phương diện này tôi không hào phóng như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT