Ánh hoàng hôn rải xuống con phố, Tang Vãn Tinh đeo ba lô, chán chường bước đi trên đường về nhà.
Đôi giày vải của cậu thỉnh thoảng đá vào mấy viên sỏi bên đường, miệng lẩm bẩm than vãn: “Toán của con người khó thật, nào là X, nào là Y, làm đầu tui muốn quay mòng luôn!”
Cậu khẽ thở dài, nói:
“Cũng may sau này tui sẽ bỏ học, không thì học bốn năm, đuôi tui chắc trụi lông mất, thế thì chẳng đẹp tí nào.”
— Bảo bối dù đuôi có trụi cũng là chú mèo xinh đẹp đáng yêu nhất.
— Toán học chết tiệt, làm khó bảo bối của tôi.
— Gửi anh tài khoản của môn toán, anh phải xử nó.
— Tinh Tinh bảo bối là xinh nhất.
“Ừ ừ, tui là chú mèo đẹp nhất tộc luôn nhé.” Tang Vãn Tinh nhìn những lời khen, tâm trạng từ mây mù chuyển sang nắng ráo, khóe miệng không kìm được cong lên, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT