Lệ tiểu chất:……
Hắn cũng muốn lặng lẽ đi theo phía sau tiểu đoàn tử, nghe nàng bằng giọng non nớt ngọt ngào gọi “thúc phụ” là “phụ thân”, như vậy hắn được gọi một tiếng “ca ca” cũng xem như hợp lý đi?
Lệ Cửu Thù thân là người có danh hiệu “thủ tài” (giữ của), nhưng không phải cái gì cũng giữ, đặc biệt là không thể nào ưa nổi ai xem mọi thứ đều như bảo vật—mà người kia lại còn là tiểu hài tử của chính mình.
Ừ, đã gọi hắn là “phụ thân”, thì dẫu là “phụ thân tạm thời”, cũng coi như con của hắn rồi. Thừa dịp nàng còn nhỏ, con mắt giám định bảo vật vẫn còn kém, Lệ Cửu Thù liền từ trong bảo khố của mình phủi ra một món bảo vật mà nàng nhặt rách nát không biết bao nhiêu lần cũng không sánh được, lặng lẽ ném đến trước mặt nàng.
Tuổi Tuổi khịt khịt cái mũi nhỏ, lập tức xoay người chạy lộc cộc về phía có hương thơm, nhanh như gió.
“Oa! Phụ thân ơi, cầu cầu đẹp quá đi!” Không cần ai xúi giục, nàng đã tự mình nhặt được một quả cầu nhỏ màu vàng kim được chạm rỗng tinh xảo.
Lệ tiểu chất đứng không xa:……

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play