“Ngươi không thể can thiệp vào Thiên Đạo vận chuyển, còn ta, dù chỉ còn một tia tàn hồn, cũng vẫn có thể tồn tại giữa thế gian. Nhưng ngươi thì khác. Không ai biết được loại ‘thuật thay đổi’ này sẽ khiến Thiên Đạo có giữ lại hồn ngươi hay không.”
“Như vậy đã tính là can thiệp sao? Nếu đã tìm được căn nguyên của hạo kiếp mà trừ bỏ, thì đâu thể gọi là trái đạo? Huống chi, bản tôn năm đó phụng thiên dụ giáng thế để cứu vớt chúng sinh, mà kiếp nạn hiện giờ vẫn là do thiên ngoại vật năm xưa khơi nguồn, chứng tỏ... năm đó, ta chưa hoàn thành việc cứu thế.”
Lệ Cửu Thù ngẩng đầu nhìn trời, thần sắc điềm tĩnh:
“Lần này bản tôn chẳng qua là tiếp tục sứ mệnh dang dở của năm đó mà thôi. Thiên Đạo... không thể không thừa nhận.”
Diệp Vãn không thể tin tưởng.
Nếu Thiên Đạo thực sự dễ thỏa hiệp như vậy, thì đã chẳng có pháp tắc tự khởi động, kéo đến hạo kiếp không thể ngăn cản.
“Tiên Tôn, ta là vô cấu thanh liên, nhưng lại có thể dung chứa hết thảy vạn vật thế gian. Ngài có thể đem vật kia chuyển sang người ta, đánh ta vào chốn thiên phạt. Ta biết ngài làm được, nhưng... cũng chỉ là đổi một nơi khác, đợi thêm mấy nghìn, mấy vạn năm mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play