“...Trùng hợp ghê.” Kết Hạ mở miệng, vẻ mặt vẫn như mọi khi, mang chút lúng túng.
Dù ngồi cùng bàn với Quý Viễn đã gần hai tháng, nhưng số lần nói chuyện với nhau ít đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay. Sự xa cách mơ hồ ấy tạo thành cảm giác lạ lẫm, khiến cô thấy không thoải mái khi đối diện với cậu ta.
Ngay khi cô quay đầu nhìn sang, Quý Viễn đã lập tức dời ánh mắt, lúc này đang nhìn sang đèn đỏ phía bên kia đường, “Ừm” một tiếng, âm lượng vừa phải.
Không khí lặng im một lúc. Thấy có người tránh xe mà băng qua đường an toàn, Kết Hạ bỗng nhớ tới chuyện đầu năm học, liền mỉm cười nhẹ nhõm: “Hồi đầu khai giảng, tớ cũng không cố tình băng đèn đỏ đâu, vậy mà suýt nữa bị xe tông, may mà cậu kéo tớ lại kịp thời.”
Nghĩ một lúc, cô lại nói thêm: “Nhưng mà hôm đó cậu mắng dữ thật, làm tớ hết hồn luôn.”
Người bên cạnh mím chặt môi, ánh đèn chéo chiếu tới, bao phủ yết hầu đang khẽ chuyển động trong một vùng bóng xám.
Quý Viễn khép mắt lại. Ánh đỏ rực vừa rồi in hằn vào mí mắt, như một mặt trăng máu treo lơ lửng trên bầu trời đêm – đỏ đến mức gợi nhớ đến vệt máu ấm nóng từng loang ra dưới thân cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT