Tháng Mười Một, trời đã chính thức chuyển lạnh. Một xô nước lạnh dội thẳng lên người khiến Chu Tĩnh Vũ run rẩy, cả người co rúm lại. Vì từng tuyệt thực giảm cân suốt một thời gian, sắc mặt vốn đã tiều tụy của cô giờ trắng bệch đến đáng sợ.
Đám nữ côn đồ chẳng mảy may động lòng, còn cười hì hì hỏi Mã San San có muốn dội thêm xô nữa không.
Mã San San đứng trên cao nhìn xuống cái thân hình co ro nơi góc tường, trong đầu nhớ lại hình ảnh rạng rỡ nổi bật của đối phương trong buổi họp lớp trước đó. So với bộ dạng nhếch nhác hiện tại, sự sung sướng trong lòng cô ta lại càng tăng thêm mấy phần.
Cô ta khoát tay ra hiệu đám tiểu lưu manh tản đi, chống tay nhảy khỏi bồn rửa tay, từng bước ung dung tiến về phía Chu Tĩnh Vũ.
Nền nhà lát đá đen sáng bóng in rõ bóng người đang từ từ ngồi xuống.
“Hơ! Tuyệt thực giảm cân hả? Hai tháng đã gầy được thế này, cũng ra gì đấy!” Mã San San vỗ nhẹ lên mặt Chu Tĩnh Vũ, đụng vào một tay nước lạnh, chậc một tiếng đầy ghét bỏ, rồi ghé sát tai cô, thì thầm bằng giọng chỉ hai người nghe được: “Nhưng so với mày hôm họp lớp… còn kém xa lắm.”
Họp lớp…?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT