“Phòng phát thanh?” Kết Hạ hơi sững người.
Bạc Diệu Quang khẽ ừ một tiếng, thấy cô ngơ ngác đứng đó, liền bật cười, giơ tay gõ nhẹ lên trán cô: “Cậu định kết thúc mọi chuyện một cách mơ hồ vậy luôn à?”
“Hả? Đâu có mơ hồ, tớ đã giải thích rõ với thầy rồi mà.”
“Chưa đủ.” Cậu ngẩng đầu nhìn lên cầu thang dẫn lên tầng bốn, đường nét cổ kéo căng thành một đường cong đẹp mắt, yết hầu khẽ động, giọng trầm xuống, “Phải làm rõ trước toàn trường, nếu không còn khối người sau lưng bàn tán.”
Kết Hạ từ nhỏ đến lớn chưa từng gặp chuyện như vậy. Lúc nhìn thấy bài đăng đó, đầu cô trống rỗng, cả người ngơ ngác như mất hồn.
Biết bao ánh mắt xa lạ đổ dồn vào cô, biết bao cái miệng lạ lẫm nói xấu cô, mỗi người đi ngang qua đều có thể là người đã xem bài viết đó, thậm chí có thể là người khơi mào.
Nhưng cô có thể làm gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT