Trên màn hình, mặt mày cô gái trẻ tái dại, nhịp thở dồn dập, dù cảnh sát nhiều lần dịu giọng khuyên cô uống chút nước hoa quả để bình tĩnh nhưng cô vẫn khó lòng nào thoát ra khỏi trạng thái hoảng loạn.
Cô run rẩy nói: “Bọn tôi chơi với nhau từ nhỏ, sau này thì thành người yêu. 2 năm trước, ngưỡng entropy gen tối thiểu của thành phố chính tăng lên, anh ấy buộc phải tới thành phố “mồi” nên đã kiên quyết chia tay tôi… Nực cười là chẳng bao lâu sau đó, thành phố chính lại mở rộng quy mô, yêu cầu tối thiểu liên tục hạ xuống nhưng chúng tôi cũng chẳng còn giữ liên lạc nữa. Đêm qua, anh ấy bỗng nhiên tới tìm tôi… Anh có hiểu không? Người đã không còn liên lạc suốt 2 năm, thề cả đời sẽ không gặp lại nhau nữa nửa đêm nửa hôm tự nhiên tìm tới gõ cửa…”
Cảnh sát ôn hòa nói: “Vậy nên cô rất sợ?”
“Sợ?” Cô gái rùng mình rồi chầm chậm lắc đầu, “Tôi không sợ… Tôi không sợ anh ấy. Tôi chỉ… cảm thấy quá đột ngột.”
Cô gái đã bình tĩnh hơn phần nào nhưng vẫn ngồi bó gối trên ghế, lí nhí: “Anh ấy bỗng nhiên xuất hiện trước mặt tôi, nói rằng rất nhớ tôi, muốn ôm tôi thêm một lần nữa… Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, tôi không nói được một lời nào, đóng sầm cửa lại… Tôi thật tệ, nếu tôi tỏ ra hiền hòa hơn một chút, có lẽ anh ấy sẽ không uống rượu cả đêm trong quán bar dưới lầu đến mức say khướt, không thấy tôi đi qua đường lúc 5 giờ sáng, càng không…”
Cảnh sát nhẹ nhàng gợi ý, “Nếu những chuyện đó không xảy ra, người chết vì tai nạn giao thông chính là cô.”
“Đó cũng là số mệnh của tôi!” Cô gái bỗng nhiên kích động, nức nở: “Dựa vào đâu mà anh ấy lại chết thay tôi chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT