“… con kiến tí hon
Không biết nông sâu, thỏa thuê gặ.m cắn
Đau khổ hóa thành tiếng nỉ non
Hòa cùng với ồn ào trong tĩnh lặng…”
Tần Tri Luật đặt bức tranh đang cầm xuống, ngón tay miết lên phần chân tranh. Trước khi đưa bức tranh dang dở này cho An Ngung, Mắt đã chép lại đoạn thở tiên đoán ở đó.
“Quả thật bài thơ này chỉ rõ ra cách thức thức tỉnh bốn loại năng lực của cậu…” Hắn ngoảnh lại từ phía cửa sổ, nhìn An Ngung ngoài cửa, “Lại đi gặp anh ta à?”
An Ngung “Ừm” một tiếng, “Nhà thờ không hoạt động nữa nhưng anh ta vẫn ở đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT