Lâm Phong và Trương Thiên Thiên rời khỏi tòa nhà Trương thị, bọn họ đứng bên lề đường đợi Ngũ Chính lái xe đến rước.
Vào lúc này, Lư Nhã Huệ và Trương Tú Phong cũng đi ra, gương mặt của bọn họ xanh mét, nhìn Lâm Phong với vẻ oán hận, trông có vẻ tức giận tột cùng.
“Lâm Phong, khi nãy cậu nói gì? Ai mướn cậu ăn to nói lớn như thế hả? Còn bảo đưa nhãn hiệu cho bọn họ thì làm sao nữa à?” Lư Nhã Huệ gắt gỏng chất vấn: “Không còn nhãn hiệu Trương thị thì sau này Thiên Thiên phải làm ăn thế nào?”
“Con đề nghị Thiên Thiên đổi tên tập đoàn rồi, không cần phải sử dụng nhãn hiệu đá quý Trương thị này nữa, chẳng có gì khác biệt đâu.” Lâm Phong hờ hững đáp lại bà ấy.
“Không có gì khác biệt à? Đúng nói miệng thì ai chẳng nói được!” Lư Nhã Huệ cáu gắt: “Cậu cố ý quấy phá đúng không, cậu không thấy để thương lượng cho xong chuyện này mà bố của Thiên Thiên đã uống đến say mèm hả? Chỉ một câu nói nhẹ hẫng của cậu mà phả hỏng hết chuyện tốt của mọi người rồi, cậu giỏi quá nhỉ.”
“Tôi biết rồi, cậu không muốn để cho chúng tôi sống yên chứ gì.” Lư Nhã Huệ trách móc: “Thiên Thiên, sau này chúng ta đừng qua lại với hạng người lòng lang dạ sói này nữa, cũng không cần phải nghe lời nó nói, chỉ biết nói huơu nói vượn thôi.”
Lâm Phong cũng không giải thích nhiều, anh chỉ nhìn Trương Thiên Thiên rồi nói: “Thiên Thiên, sau khi trở về em đổi tên tập đoàn đi là được, chẳng có vấn đề gì lớn đâu. Còn những chuyện khác cứ để anh lo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT