Khi nhận ra ánh mắt của Giang Niệm, cô xấu hổ quay mặt đi, cúi thấp đầu như muốn che đi gò má chi chít tàn nhang.
Ánh mắt lảng tránh đó giống hệt bé con An Bảo.
Giang Niệm suy nghĩ một chút rồi nhẹ nhàng lên tiếng:
“Chị Ngọc Tú, có phải từ bé chị đã có tàn nhang rồi đúng không?”
“Em… sao em biết?”
Lương Ngọc Tú giật mình ngẩng lên, không dám tin nhìn cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT