Bệnh viện quân khu phía Tây Nam.

"Ôi chao! Đoàn trưởng Tần đúng là lợi hại, lại khiến vợ mình mệt đến mức phải vào viện sao?"

"Hai người họ kết hôn cũng hơn hai năm rồi mà? Đâu phải vợ chồng son nữa, thế mà trên giường anh ấy vẫn sung sức như vậy à? Ba năm hai đứa, đúng là khiến người ta ghen tị muốn chết!"

"Xí xí xí! Nhìn cái kiểu hồ ly tinh của cô ta đi, làm gì phải do bị 'lăn lộn' mới phải nhập viện, rõ ràng là tự mình gây chuyện! Đoàn trưởng Tần vừa không có nhà, cô ta liền tính chuyện vụng trộm, ai ngờ nửa đường gặp sự cố, đập đầu mới bị người ta đưa vào viện…"

"Nhưng mà bác sĩ vừa rồi kiểm tra, nói cô ta lại có thai rồi đấy… Không phải con của đoàn trưởng Tần thì còn của ai?"

“Rốt cuộc là con hoang của ai, chắc chỉ có cô ta mới biết!”

Tê——

Có thai?

Ai có thai?

Sao đầu lại đau dữ vậy, ai đang nói chuyện bên tai cô thế này?

Những giọng nói xa lạ, ồn ào, cứ như thủy triều ào ào tràn vào đầu Giang Niệm, khiến cô choáng váng đến mức không phân biệt được gì nữa.

Giang Niệm nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, thân thể yếu ớt được phủ bởi một tấm chăn trắng. 

Lông mày mảnh khẽ nhíu lại vì đau, trên trán dán một miếng băng gạc trắng toát, lấm tấm nhuốm máu đỏ.

Cả người trông thê thảm đến đáng thương.

Cô cố chịu đựng cơn đau, chậm rãi tỉnh lại. Mắt khẽ mở ra, đập vào tầm nhìn là những bức tường bệnh viện màu trắng, và những khẩu hiệu đỏ rực treo ngay trên tường.

—— “1977! Nắm lấy cách mạng, thúc đẩy sản xuất!”

—— “Phục vụ nhân dân, cống hiến vô tư!”

Giang Niệm nhìn dòng chữ ấy, đồng tử lập tức mở to.

Cô… xuyên thư rồi.

Còn xui tận mạng xuyên vào đúng quyển tiểu thuyết niên đại mà cô bạn cùng phòng từng viết ra để nguyền rủa và “trả đũa” cô!

Cuốn tiểu thuyết ấy tên là 《Cuộc sống ngọt ngào của tổ đối chiếu thập niên 70》, nhân vật nữ chính chính là cô bạn cùng phòng – Diệp Lan Lan.

Còn Giang Niệm – xui thay – lại xuyên vào vai nữ phụ trùng tên trùng họ, là vai phản diện đối chiếu độc ác của nữ chính.

Trong nguyên tác, Diệp Lan Lan là cô gái mồ côi con liệt sĩ, xinh đẹp trong sáng, tính cách thiện lương. Cô được một gia đình quân nhân nhận nuôi, luôn siêng năng chăm chỉ, chịu thương chịu khó, không ngừng tiến về phía trước…

Cuối cùng, cô giành được suất học đại học ở thủ đô với thành tích đứng đầu, trở thành hình mẫu "con nhà người ta" khiến cả khu đại viện ngưỡng mộ.

Còn Giang Niệm thì ngược lại.

Xuất thân tốt, cha mẹ đều là quân nhân, lại sở hữu gương mặt xinh đẹp sắc sảo như hồ ly tinh. Nhưng cô không có đầu óc, chỉ biết làm phản diện ngu xuẩn. 

Ghen tị thành tích của Diệp Lan Lan, ghen tị cô ấy vì là trẻ mồ côi nên được người lớn quan tâm, ghen tị vì Diệp Lan Lan cướp mất hào quang "công chúa đại viện" của mình…

Trong nguyên tác, Giang Niệm gây chuyện không ngừng, thủ đoạn xấu xa không thiếu, nhưng lại bị nữ chính đầy hào quang xuyên thủng từng chiêu một, ngược lại còn giúp Diệp Lan Lan phản kích từng bước.

Cuối cùng, Giang Niệm tự chuốc lấy hậu quả, làm mất thanh danh trong đại viện, trở thành kẻ ai cũng khinh bỉ, người người mắng chửi. 

Nhờ có quan hệ của cha mẹ, cô mới miễn cưỡng vào được một khu giáo dục để làm nhân viên quèn.

Mà tất cả những chuyện đó… mới chỉ là khúc dạo đầu máu chó của truyện!

Hai năm trước, đại viện tổ chức một buổi giao lưu kết thân.

Giang Niệm và Diệp Lan Lan đều được mời tham gia, và tại buổi giao lưu ấy, họ gặp hai người đàn ông.

Một người tên là Lâm Minh Huy, người còn lại là Tần Minh Dã.

Lâm Minh Huy là sinh viên từ thủ đô, bề ngoài trông bình thường nhưng thật ra cha mẹ đều là nhân vật tai to mặt lớn trong giới quyền lực. 

Chỉ cần anh ta tốt nghiệp, dựa vào thân phận "nhị đại" (con nhà quyền thế), tiền đồ chắc chắn sáng rực rỡ.

Đó là điều mà hầu hết người trong đại viện đều ngầm biết.

Nếu có thể gả cho Lâm Minh Huy, tương lai chắc chắn sẽ trở thành phu nhân quyền quý nơi thủ đô.

Đối lập với Lâm Minh Huy là Tần Minh Dã – sĩ quan quân đội được tuyển thẳng vào đại học. 

Tuy học cùng trường, nhưng anh là người xuất thân từ nông thôn, mồ côi cha mẹ, gia cảnh nghèo khó, được cử đi học theo chế độ đề cử công – nông – binh.

Với một lý lịch như thế, được vào đại học đã là đỉnh cao, còn đang chuẩn bị nhận nhiệm vụ đóng quân nơi biên cương.

Nếu lấy Tần Minh Dã, thì đồng nghĩa với việc phải theo chồng về vùng biên giới sống đời tạm bợ – khổ không kể xiết.

Chỉ cần nghe qua cũng biết, Lâm Minh Huy mới là nam chính sáng chói trong nguyên tác.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play