Giang Niệm hoàn hồn, lúng túng nói:
“Anh… sao không mặc quần áo?”
Tần Minh Dã nhướng mày, ánh mắt dừng trên gương mặt đỏ hồng của Giang Niệm như đang ngắm một quả hồng chín mọng.
Anh khẽ nuốt nước bọt: “Quên mang quần áo vào.”
Nói vậy thôi, chứ làm gì có chuyện người cẩn thận như anh lại “quên” chuyện này? Rõ ràng là cố ý… Anh biết cô thích cảm giác khi chạm vào cơ bắp rắn chắc của mình.
Nếu không có con ở đây, chắc cô đã đưa tay sờ thử rồi. Hôm nay anh làm thế, chẳng khác gì cố tình trêu chọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play