Lục Thành vốn không định vì chuyện nhỏ như thế mà so đo với Giang Niệm, nhưng cảm giác khó chịu thoáng chốc ấy quả thật khó mà nói là không có.
Thành ra lúc này…
Lục Thành nhìn hộp cơm trước mặt, còn có mùi ớt bột phảng phất quanh quẩn bên mũi, sắc mặt anh ta lập tức trở nên vi diệu, lúc xanh lúc trắng.
Tần Minh Dã liếc anh ta một cái, chủ động nói:
“Cái hộp cơm này là sáng nay trước khi ra cửa, A Niệm cố tình đưa cho tôi, còn dặn là phải đưa tận tay cho cậu.”
Lúc đó, Tần Minh Dã còn hỏi Giang Niệm: “Sao không đưa từ tối qua, mà phải đợi tới sáng nay?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play