“... Vâng, thưa giáo sư Trang!”
Diệp Lan Lan mặt mày tái mét, giống như một con chuột chui rúc trong đêm, nhanh chóng bỏ chạy khỏi sân.
Cô ta chạy một mạch ra xa mới dám dừng lại, hai chân vẫn còn run rẩy, mãi mới bình tĩnh trở lại.
Diệp Lan Lan cũng không hiểu vì sao bản thân lại sợ hãi đến như vậy.
Nhưng khi cơn sợ hãi qua đi, thứ trào lên lại là cơn giận dữ và nghi hoặc.
“Ta phi! Thứ gì! Cũng dám khinh thường tôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play