Cố Thanh Thành dừng xe jeep bên vệ đường, chui xuống gầm xe trung chuyển kiểm tra một lượt. Kết luận của anh cũng giống như chú Hai Triệu – xe hỏng một linh kiện.
Anh nói mình có thể lái xe đến huyện Cổ Hà lấy phụ tùng, rồi quay lại lắp. Cả đi cả về tốn khoảng hơn một tiếng.
Cả xe ai nấy đều cảm kích không thôi.
Chú Hai Triệu liền đẩy Khương Nhượng lên xe jeep: “Nhượng Nhượng, không phải cháu đang vội đến bệnh viện huyện thăm ba mẹ sao? Ngồi xe của Tiểu Cố mà đi đi.”
Khương Nhượng nói: “Chú Hai Triệu, cháu đâu có quen anh ta. Chú không sợ anh ta là người xấu sao?”
Thật sự là cô không quen biết gì anh ta, cũng không muốn quen. Nếu anh ta thật lòng muốn giúp mua phụ tùng để sửa xe, thì cô vẫn có thể kịp về bệnh viện trước mười giờ tối.
Chú Hai Triệu: … Không quen mà có thể bị nhận ra ngay giữa tốc độ tám mươi cây số một giờ, còn gọi đúng tên?
Cố Thanh Thành có thói quen nghề nghiệp, giấy tờ luôn mang theo bên người. Anh lấy chứng minh ra đưa cho chú Hai Triệu xem. Khi không cười thì anh trông rất nghiêm túc, nhưng mỗi khi cười lên lại mang theo vẻ bất cần lêu lổng.
“Vậy tôi để giấy tờ lại cho chú Hai Triệu giữ, giờ thì yên tâm chưa?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play