“Không được! Từ lúc con quyết định cướp Trình Văn Niên từ tay Khương Nhượng, thì con không được phép hối hận nữa!”
Khương Vị Lai cũng không thật sự muốn rời khỏi Trình Văn Niên, lời cô ta nói chỉ là tức giận nhất thời, cố ý nói mọi chuyện nghiêm trọng lên để Bạch Ngọc Trúc nghĩ cách giúp mình.
“Mẹ, con nói thật với mẹ, trước đây con từng đọc qua ghi chép tay mà cụ cố để lại, cái tiệm tạp hóa đó thật sự có thể thông với thế giới tương lai. Khương Nhượng dùng tiệm tạp hóa vừa kiếm tiền vừa trộm kỹ thuật mang về giúp Cố Thanh Thành. Trình Văn Niên đã bị điều ra khỏi bộ phận quan trọng rồi, trong khi Khương Nhượng thì càng sống càng tốt, mẹ bảo con còn có ngày nào yên ổn không?”
Cô ta nói liên tục mấy tiếng đồng hồ, kể hết những suy đoán của mình: mấy bộ quần áo mà Khương Nhượng nhập về, bên Dương Thành hoàn toàn không có kiểu dáng như vậy; rồi đến chuyện cô ta biết làm xà phòng sữa dê thủ công, chưa từng nghe ai nói đến, chắc chắn là học được từ thế giới tương lai thông qua tiệm tạp hóa.
Còn nữa, Cố Thanh Thành rõ ràng từng là bị bắt giữ, vậy mà bỗng nhiên lại trở thành nhân viên kỹ thuật chủ chốt, dựa vào cái gì? Nhất định là Khương Nhượng đã dùng tiệm tạp hóa để đổi lấy điều đó.
“Mẹ à, con là cháu gái trưởng của dòng lớn, còn lớn hơn Khương Nhượng một tuổi, cái tiệm tạp hóa đó vốn dĩ phải là của con! Là Khương Nhượng cướp mất cơ hội sống tốt của con. Nếu con có tiệm tạp hóa, Trình Văn Niên sớm đã thành tổng công trình sư kỹ thuật rồi!”
Bạch Ngọc Trúc kinh hãi đến biến sắc, không ngờ tiệm tạp hóa lại lợi hại đến thế. Bà tin lời con gái, nếu không thì làm sao cụ cố của nhà họ Khương lại có thể kiếm được cả vạn lượng tài sản chỉ trong vài năm như thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play