Khương Nhượng bỗng rùng mình một cái. Nếu họ là cùng một người, thì bụng Cố Thanh Thành lẽ ra phải có một vết sẹo — vết thương cô từng tự tay khâu lại, tổng cộng mười hai mũi.
Cô nằm im, đợi “tên sơn tặc” kia ngủ say, nhẹ nhàng vén áo lót của anh lên, đầu ngón tay lần mò tìm kiếm, muốn tìm vết sẹo đó.
Mò cả buổi vẫn không rõ ràng, đêm nay trăng sáng, cô ngồi dậy, ghé sát lại để nhìn kỹ hơn, vừa mới cúi xuống thì bị một bàn tay to túm lấy.
Cố Thanh Thành vừa mới mơ một giấc. Trong mơ anh bị thương, bị mấy tên gian tế truy đuổi, rồi anh nhìn thấy tiểu tiên nữ của mình. Dường như tiểu tiên nữ biết anh sẽ gặp nguy hiểm và bị thương, họ ở trong phòng khách sạn, cô ấy khâu vết thương cho anh.
Sau đó tiểu tiên nữ rời đi, anh không giữ được cô lại, Cố Thanh Thành giật mình tỉnh giấc. Chỗ vết thương nhồn nhột, tê tê, vừa mở mắt ra, may quá — Nhượng Nhượng vẫn còn ở đây.
Anh cười, kéo cô vào lòng, dùng một tay vén áo lót lên: “Thế này thì nhìn rõ hơn.”
Khương Nhượng đỏ bừng cả mặt, anh tỉnh từ lúc nào vậy trời, cô vội lấy tay che mặt: “Không nhìn nữa, ngủ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT