Anh cũng không hỏi vì sao cô lại đúng lúc đứng chờ ở cổng sau Bách Lạc Môn, cũng không hỏi tại sao cô lại mang theo túi sơ cứu bên người, thấy anh bị thương bị truy đuổi mà vẫn không hề hoảng sợ, bảo nằm xuống là anh liền nằm xuống.
Khương Nhượng nhanh chóng kiểm tra vết thương ở bụng của “tên sơn tặc”, trông khá kinh khủng, m.á.u vẫn không ngừng chảy, may mắn là chưa tổn thương đến nội tạng.
Khương Nhượng khử trùng kim chỉ rồi bắt đầu khâu vết thương, không có thuốc tê, mũi đầu tiên vừa đ.â.m xuống, người đàn ông run lên một cái, nhưng không hề kêu lên.
Cô nghĩ chắc đau c.h.ế.t đi được, lần đó ở bệnh viện huyện, vết rách ở cằm anh cũng bị khâu sống như vậy, lúc đó anh cũng không kêu tiếng nào.
Khương Nhượng liếc nhìn nhanh một cái, bây giờ cằm anh ta nhẵn nhụi, hoàn toàn không có vết sẹo nào.
Cô chỉ có thể tăng tốc xử lý, khử trùng, khâu vết thương, bôi thuốc, băng bó. Toàn bộ quá trình chưa đến ba phút, đến khi cô ngẩng đầu lên thì người đàn ông đã mồ hôi ướt đẫm, nhưng vẫn không hề rên một tiếng.
Trong lòng cô cũng có chút khâm phục anh, cô vắt khăn lau mồ hôi trên người cho anh, anh vẫn cúi đầu, không nói một lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play